Pages

Thiền định thực hành: bài 4


          c h u y ệ n  g ì  s ẽ  x ả y  r a  . . .
               s a u  k h i  đ ị n h  t â m ?


Kính thưa quý độc giả, dù quý độc giả tu theo bất cứ trường phái nào và ít nhiều đã tập luyện kỹ thuật Định Tâm làm cho Tâm đứng im, đều biết là việc này rất khó đạt được.

Giả định rằng quý vị đã chủ động tạo được trạng thái Tâm đứng im, còn gọi là Định hay Chỉ, thì việc gì sẽ xảy ra?

Ngày hôm nay, với phương tiện truyền thông đại chúng, ai cũng biết hiện tượng Cận Tử (Near-Death Experience, NDE). Đây là một hiện tượng gây nhiều tranh cãi. Hầu hết các chuyên gia trong y giới thì cho hiện tượng này chỉ là hệ quả của việc não thiếu oxygen.

Thế nhưng có nhiều trường hợp không thể giải thích thỏa đáng bằng giả thuyết trên. Trong tài liệu được dịch tiếng việt là "Trở Về Từ Cõi Sáng", có một nữ bệnh nhân được mô tả là ở trạng thái Cận Tử, và cô thấy cái gì đó (tạm gọi là cái Hồn), đi ra khỏi cơ thể vật lý. Cái Hồn này thấy vị bác sĩ bỏ quên chiếc chìa khóa xe trên nóc tủ, thấy một người khác đang xem chương trình ti vi ở một phòng khác, trở về nhà thì thấy chồng, thấy con … Sau khi cô sống lại, kiểm chứng những việc nói trên, người ta xác định là có thật. Một trường hợp khác là một khoa học gia người Nga. Ông ở trạng thái chết khá lâu, sau khi tỉnh dậy ông kể lại trạng thái Cận Tử. Ông được đào tạo theo hệ thống Chủ Nghĩa Xã Hội Liên Xô, tất nhiên là chỉ tin Chủ Nghĩa Duy Vật. Sau khi sống lại, ông bỏ nghề làm khoa học và trở thành thầy tu. Tất cả những thông tin trên quý vị có thể xem trên internet.







Người tu Thiền Định khi mới Định Tâm, nhất là những lần đầu tiên, đa phần đều thấy hiện tượng giống như người Cận Tử. Họ thấy một đường hầm, nửa tối, nửa sáng, gặp các Vong Linh, có thể là thân nhân, có thể là người xa lạ, người đi tới, người đi lui, có khi họ giao tiếp với những Vong Linh này. Nhưng nói chung, các Vong Linh này cũng như bản thân họ đều mang tâm trạng phân vân không biết đi về đâu. Một số người khác còn tả là ở cuối đường hầm có ánh sáng rực rỡ, họ có tác ý là muốn đi về phía này.

Mô hình nêu trên có thể coi là một mô hình mẫu nhiều người đã gặp.

Tuy vậy nhưng không phải tất cả người Nhập Định đều có mô hình giống nhau.

Sau đây CTR xin đưa ra một mô hình khác do một người tu Thiền Định kể lại và không trùng lặp với mô hình kể trên. Người này cũng thực hành tu
Thiền Định, tự tập chứ không có một kỹ thuật nào cả. Sự thật cũng chẳng có một kỹ thuật nào đáng gọi là kỹ thuật khi mà những tài liệu dạy tu Thiền Định chỉ vỏn vẹn trong vài trang giấy. 


Người này sống ở một thành phố lớn. Có một ngày nọ bỗng nhiên thấy mình thoát ra khỏi thân xác vật lý. Khi nhìn trên mặt bàn ở trong phòng, vị này thấy có nhiều vật dụng, nhưng đặc biệt lại nhìn thấy nhiều góc cạnh một lúc. Lúc đó vị này tự nghĩ nếu nhìn được nhiều góc cạnh như vậy thì không gian không phải chỉ là ba chiều hoặc bốn chiều … Bao nhiêu chiều thì chẳng biết nữa! Bỗng nhiên vị này thấy mình đến một nơi, nhưng do thiếu kinh nghiệm, nên không hiểu rằng đó là núi Tu Di đã được người ta mô tả! Việc di chuyển đến địa điểm này, dường như bằng vận tốc của tư tưởng. Khi nhớ lại lời dạy ở trong trường học là, vận tốc ánh sáng là vận tốc tuyệt đối, thì rõ ràng trong trường hợp này cần phải nghĩ lại. Bản thân người này, dường như lưng chừng ở giữa một quả núi vĩ đại, mà cái thân của mình là cái gì thì lại không biết, chỉ biết một điều là mình vẫn còn hiện hữu, tồn tại. Trong lúc tạm gọi bay trong không khí, đến một mặt phẳng vô danh, vị này thấy những người cao lớn, mặc áo choàng màu xám. Hình như họ đang làm cái gì đó trên một cái bàn bằng đá thì phải. Trong lúc tò mò quan sát, thì một trong số những người ở xung quanh cái bàn giơ tay lên, và vị này cảm thấy mình bị đau lưng. Sau đó cái gì quay về cơ thể vật lý thì chẳng biết, và vị này bị đau lưng từ giai đoạn đó.

Những kinh nghiệm kể trên có thể đưa chúng ta đến một nhận xét, là cho dù có Định Tâm được nhưng nếu chúng ta không được học tập về vấn đề này từ trước, thì công việc trở nên rất khó khăn. Đợi đến khi có được kinh nghiệm bản thân, thì ít nhiều cũng đã phạm phải những sai lầm mà đáng lẽ không nên có.

Vấn đề này tùy theo trường phái quan niệm về cái Tôi và quan niệm về Thế Giới Khách Quan.

* * * * * * * * * * * *


CTR xin đan cử một trường phái từng nổi tiếng một thời gian trong thời cận đại, đó là trường phái Thông Thiên Học. Đặc điểm của trường phái này như mọi người đều biết, người đứng đầu, và những vị kế tiếp toàn là những trí thức thượng thặng. Họ là những bác sĩ, luật sư … Tất nhiên trường phái này cũng có một chủ thuyết.

Theo Thông Thiên học, con người được mô tả là sự kết hợp của 3 hạt nguyên tử cơ bản:


     1. Hạt nguyên tử của Xác thân (corps physique).

     2. Hạt nguyên tử Thể Vía (corps astral). 
     3. Hạt nguyên tử Thể Trí (corps mental).

Ba hạt nguyên tử nói trên, có thể so sánh như 3 thẻ nhớ, với số lượng vô hạn. Trường phái này gọi 3 hạt nguyên tử nói trên là Văn khố vô thủy, vô chung (archives Akasiques).

Vẫn theo trường phái này, thì có 7 Cảnh Giới lớn, mỗi Cảnh Giới lớn này lại chia ra 7 Cảnh Giới nhỏ:


     1. Cõi Tối Thượng Niết Bàn (Plan Paramahanirvanique). 

     2. Cõi Thượng Niết Bàn (Plan paranirvanique). 
     3. Cõi Niết Bàn (Plan Nirvanique). 
     4. Cõi Bồ Đề (Plan Boudhique). 
     5. Cõi Thượng Thiên (Plan Mental Superieur).
  
       Cảnh Thiên Đàng hay là Cực Lạc Quốc (Plan Mental Inferieur) 

         Cõi Hạ Thiên.
     6. Cõi Trung Giới (Plan Astral). 
     7. Cảnh này ở trong lòng trái đất, nhiều Tôn Giáo gọi là Địa Ngục.

Cảnh Trung Giới cách trái đất 400.000 cây số, cảnh Thượng Giới cách trái đất là 385.000 cây số. Với những con số nói về khoảng cách với trái đất, thì chúng ta có cảm tưởng là sự hiểu biết về vũ trụ và vật chất của nhân loại vào lúc bấy giờ có lẽ khá khiêm tốn. Thật vậy, với hiểu biết ngày hôm nay, thì cả kể cả đơn vị đo bằng vận tốc ánh sáng, hình như cũng chưa đủ sức để mô tả những khoảng cách trong vũ trụ.

Vẫn theo trường phái này, thì nhân loại chia ra rất nhiều đẳng cấp. Nhiều người cho đây là một khái niệm, ít nhiều mang tính chất phân biệt chủng tộc.


* * * * * * * * * * * *


Mục đích mà CTR phải đan cử thử một trường phái nói trên, là muốn giúp quý độc giả nhận ra một điều sau đây: Khi chúng ta thực sự Định Tâm, chúng ta sẽ đứng trước những hiện tượng, những định luật của thế giới Khách Quan Tự Nhiên. Nếu một lý thuyết, một chủ thuyết của một trường phái nào đó, mà không phù hợp, không tương thích thì chúng ta tự biến mình thành những nạn nhân. Nói một cách khác, người thiệt hại chính là mình.

Sau đây, CTR xin trình bày quan điểm của trường phái Phật Giáo Nguyên Thủy về vấn đề này. Chủ thuyết nào đúng, chủ thuyết nào sai, thì thực tế mới là cái thước đo chính xác nhất. Nếu quý vị độc giả khi mang điều này ra ứng dụng trên thực tế, cụ thể là ứng dụng trong lúc Định Tâm, thì sẽ phân biệt được hàng giả hay hàng thiệt.

Việc đầu tiên là chúng ta xét về cấu tạo Tâm của bản thân mình và khả năng sử dụng những kỹ thuật để sửa sang cấu tạo Tâm của bản thân mình. Điều kế tiếp mà chúng ta phải quan tâm, đó là cấu tạo Sắc của bản thân mình, khả năng sử dụng kỹ thuật nào đó để sửa sang cấu tạo Sắc, nâng cấp cấu tạo Sắc theo ý mình mong muốn. Chúng ta còn cần đến những hiểu biết về Cảnh Giới, về những định luật Khách Quan của thế giới tự nhiên. Ngoài ra còn rất nhiều yếu tố không thể kể hết.

     Có bao nhiêu mô hình tạo ra trạng thái Định Tâm?

Nhiều vô số kể. Định Tâm có thể do chủ động, có thể do thụ động.

Người ta Định Tâm thụ động, vì do một kích thích vào giác quan của chúng ta quá lớn, vượt quá sức chịu đựng của một giác quan. Thí dụ như một tiếng nổ quá lớn, một cảnh quá hãi hùng, làm cho chúng ta mất đi ý thức. Thôi miên tạo ra trạng thái mất đi ý thức, các loại chất say cũng có thể tạo ra trạng thái mất đi ý thức, Tâm đứng im một cách thụ động.

Chủ động Định Tâm được tạo ra bởi Thiền Định. Theo quan điểm của Vi Diệu Pháp, dạng Định Tâm này là hệ quả của chú Tâm "Tầm", liên tục "Tứ", đưa đến Tâm đứng im "Nhất Tâm".

Với kỹ thuật này, quý độc giả sẽ thấy, các yếu tố của cả cấu tạo tâm lẫn cấu tạo sắc, sẽ được giảm đi một cách đầy kịch tính.


          c ấ u  t ạ o  T Â M  . . .

   * TầmTứ là Tâm đi tìm và duy trì, làm triệt tiêu hai Bất Thiện Tâm là Sân Hận, Tham Dục.
Chúng ta nhận thấy ngay là, hai Thiền Thiện Tâm thay thế vào chỗ của hai Bất Thiện Tâm thuộc Cảnh Dục Giới. Đây là một kỹ thuật thông minh. Khi:

   * Nhất Tâm xuất hiện, triệt tiêu hai Bất Thiện Tâm là Hôn Trầm và Phóng Tâm (Hôn Trầm được coi như là hệ quả của Bất Thiện Tâm "Si", "Si" được coi như là một loại Tâm mê mờ, Trạo Cử …). Khi các Tâm:

   * Hỉ, Lạc xuất hiện, thì Hoài Nghi không còn hiện hữu. 

Chỉ mới ở phần này thôi, chúng ta đã thấy, kỹ thuật nói trên có thể mô tả như là một tên bắn hai chim, vừa có được những Thiện Tâm, lại làm mất đi những Bất Thiện Tâm. Bất Thiện Tâm là những Tâm xa vời mục đích Giải Thoát. Ai cũng biết Tâm Hoài Nghi là Phiền Não đứng hạng hai trong 10 Phiền Não lớn nhất của con người.

          y ế u  t ố  S Ắ C  . . .

Yếu tố Sắc cũng thay đổi một cách rõ rệt. Cảm giác khinh an, đó là một cảm giác rất dễ nhận biết trong khi Nhập Định. Cảm giác này nói lên tình trạng Sắc (vật chất) mất đi yếu tố khối lượng (mass) và trọng lượng. Nói một cách khác, lực tương tác hấp dẫn, ít nhiều đã bị triệt tiêu. Đoàn Thực là nhu cầu ăn, mạng căn là nuôi dưỡng thân thể, cũng đã thay đổi. Khái niệm về ăn uống mất dần từ Sơ Thiền cho đến Tứ Thiền Hữu Sắc. Ở Cảnh Giới này có lẽ niềm vui là thực phẩm. Yếu tố Bản Tánh Sắc (là khái niệm về nam, nữ) bị mất đi khi người ta Nhập Định.

Nếu người tu Thiền Định có kỹ thuật tốt, có lý thuyết tốt ở bất cứ ở trường phái nào, thì có rất nhiều hy vọng đến được những Cảnh Giới mang nhiều yếu tố tích cực hơn Cảnh Giới của loài Người. Điều này rất mong quý độc giả quan tâm, suy nghĩ.


Theo quan điểm của trường phái Phật Giáo, thì còn phải tính đến yếu tố Nghiệp Lực. Và cái Tôi là chủ nhân ông của tài sản các loại Nghiệp Lực, được tạo ra kiếp này, kiếp trước và vô lượng kiếp trước nữa.

Còn rất nhiều yếu tố khác nữa mà CTR không thể kể hết trong phạm vi bài viết này. Hy vọng rằng phần trình bày ở trên, ít nhiều cũng nói lên được những yếu tố tích cực, chủ quan, đóng góp cho việc chúng ta sẽ đi về đâu trong lúc Định Tâm.

Tất nhiên ai cũng mong muốn đến một Cảnh Giới tốt hơn, nhưng chúng ta phải tự hiểu, ví von một cách bình dân là chúng ta có đủ tiền để mua một món đồ mà chúng ta mong muốn hay không. Ai cũng biết chúng ta không thể mua một món đồ đắt hơn số tiền mình có. Chúng ta không thể đến một cảnh giới cao hơn theo ý thích của mình, vì lực bất tòng tâm.

Để không bối rối khi cơ may Định Tâm đã đến, chúng ta phải có sự chuẩn bị đầy đủ về tâm tư, vốn liếng, kỹ thuật … để thực hiện mục đích mình mong muốn. 


           ả  n  h   G  i  ớ  i  .  .

Khái niệm Cảnh Giới là một khái niệm không có trong văn hóa của người Âu Mỹ. Tương tự như vậy, khái niệm về Tâm và Sắc, hoàn toàn nằm ngoài nền văn hóa của người Phương Tây. Do đó, chúng ta là những người hấp thụ nền văn hóa Âu Mỹ, khi tiếp cận vấn đề này, bắt buộc chúng ta phải xây dựng từ viên đá đầu tiên. Thế rồi qua chiều dài của những ngày công phu Thiền Định, chúng ta hình như phát hiện ra rằng, ngoài chân trời này lại còn có chân trời khác. Dù sao chúng ta cũng may mắn, vì tương lai vẫn chờ đón chúng ta.

Để có thể giải quyết vấn đề chúng ta sẽ đi đâu và làm gì trong lúc Định Tâm, CTR sẽ đề cập tới vấn đề Cảnh Giới trong bài viết tiếp theo.

Rất mong nhận được những ý kiến đóng góp phản hồi từ quý độc giả.




0 comments:

Đăng nhận xét